Tối qua gặp 1 chị bạn, kể rằng cổ bị nhóm người kia ganh ghét nói xấu trên mạng, định lập vi bằng kiện chơi tới bến cho đỡ tức, hỏi tôi nên không…

Tôi nói nếu là tôi hiện tại thì tuyệt đối không. Tôi của quá khứ có thể cũng “máu chiến” như vậy, làm cho ra lẽ. Nhưng sau nhiều năm tháng đấu tranh cho nhiều thứ lí tưởng mà sau này tôi nhận ra là vô bổ, tôi đã học được cách nhìn sự việc khác đi. Biết cái gì nên xem trọng cái gì nên coi nhẹ. Biết quy luật cuộc sống và bản chất vấn đề để không thổi phồng lên. Trong mọi cơn chìm nổi, câu nói luôn vang lên trong đầu tôi là: làm sao để việc này không lấy đi sự thanh thản của tôi.

Và nhất là giờ tôi ko có nhu cầu thắng ai trong mọi cuộc chiến nữa. Ai muốn thắng để họ xưng vương xưng bá đi. Mình nhận thua. Không phải thua là hèn mà thua trong sự yên bình, bảo toàn những giá trị sống mình coi trọng. Thứ người ta tranh giành không phải thứ mình muốn có, hà cớ phải mất tâm sức. Sự thanh thản của mình không ai cướp được, trừ phi mình tự nguyện trao.

Qua nay đọc mấy tin xôn xao cõi mạng. Ít nhiều liên quan tới sự tự mãn và ham thắng thua. Giật mình thấy trùng hợp. Không dám đưa một lời bình luận nào liên quan tới sự việc nhưng lại lần nữa nhắc mình xác tín điều đã nghiệm.

Đừng tự đắc vào ưu thế bản thân, giữa thế giới này mình chỉ là hạt cát

Đừng lấy người khác ra làm trò đùa

Đừng bị lôi kéo vào cuộc chiến giành phần hơn

Đừng để sự tung hô làm mình ảo tưởng

Tránh xa thế giới ồn ào

Tránh xa những thứ giả trá

Biết mình, biết người

Biết quy luật cuộc sống

Khiêm nhường vừa đủ

Sống thật với chính mình

Những gì thể hiện trên mạng nhất định không được trái ngược trạng thái ngoài đời

Biết lúc nào nên nói lúc nào nên im lặng.

Đó là những thứ tôi rút được qua thời gian và đang rèn luyện cho mình trên con đường đi tới bình yên đúng nghĩa.

Mỗi lần đời có chuyện xôn xao chính là lúc ta nhìn vào đấy mà suy ngẫm đặt bản thân vào tình thế mà học bài học cho mình.

Ta chỉ là hạt cát, là hạt bụi, giữa mênh mông đời này.